Tác giả: Thảo Trang
Năm đó, tại một ngôi làng xa xôi trên một ngọn núi hoang vu, người ta đón Tết trong sự kinh hãi tột độ, hoài nghi đau đáu và giận dữ khôn cùng trước sự ập tới của những bi kich tàn khốc.
Ngôi làng ấy vốn dĩ không có tên, nhưng những người nơi đây mặc định chốn này là địa ngục. Dân trong làng không ai dám tự ý băng rừng thoát khỏi làng, càng không biết thế giới bên ngoài rộng lớn như thế nào, bởi lẽ họ sợ người khác sẽ biết rằng bản thân mình vốn là hậu duệ của băng cướp khét tiếng ở truông nhà Hồ dưới thời chúa Nguyễn ở Đàng Trong.
Vào một đêm cuối năm rét buốt, ông Thập – người duy nhất có thể ra khỏi làng – được báo mộng bởi một âm hồn mặc quan phục màu đỏ rực. Làng Địa Ngục sắp gặp họa lớn!
Thành danh bằng những tác phẩm văn học kinh dị đậm chất Việt Nam được phát hành qua mạng, lần này tác giả Thảo Trang tiếp tục mang đến một câu chuyện hấp dẫn, mở ra một thế giới huyền bí với những sinh vật, thế lực siêu linh mà người đọc không bao giờ hết hứng thú, để lại những dư âm không phai khi gấp sách lại.
Sau một đêm mưa gió, cô bé sáu tuổi Phương Linh bỗng mất hết tất cả, bất đắc chí trở thành một đứa trẻ mồ côi.
Sau mười năm tận mắt chứng kiến cái chết bi thảm của cha mẹ, Phương Linh giờ đã trở thành một thiếu nữ kiên cường, và luôn đau đáu trong lòng vụ án mạng năm nào chưa có lời giải đáp. Trong một dịp tình cờ quay về căn nhà cũ, Phương Linh phát hiện bấy lâu nay vẫn luôn có một hồn ma dõi theo mình. Hồn ma đó gợi nhắc cho cô nhớ tới một người từng xuất hiện trong đêm mưa gió năm ấ Mụn nốt ruồi giữa sống mũi, đôi mắt thường trực nét u sầu, trong giấc mơ đưa cô rong ruổi khắp chốn rừng sâu, kéo theo sau là hàng loạt những biến cố liên tục ập đến, có lúc tưởng chừng đã đập tan cả ranh giới cuối cùng của sự can trường nơi cô.
Rốt cuộc hồn ma đó là ai, có liên quan gì tới cái chết của bố mẹ cô? Tại sao hết lần này tới lần khác đều xuất hiện trước lưỡi hái tử thần, dang đôi tay đổi cho cô một mạng?
Rốt cuộc đằng sau cái chết của cha mẹ cô còn ẩn giấu bí mật động trời nào mà chính cô cũng không thể mường tượng nổi?
Liệu rằng cô có thể thoát khỏi cơn ác mộng kinh hoàng này để quay trở về với cuộc sống bình yên như điều cô từng mong cầu trong lúc gần như rơi vào cảnh tuyệt vọng:
“Nhất định phải trốn thoát khỏi đây, nhất định không thể chết một cách vô nghĩa.”